Đầu lòng hai ả tố nga, thúy Kiều là chị em là Thúy Vân.
Mai cốt cách tuyết tinh thần, mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.
Vân xem trang trọng khác vời, khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang.
Hoa cười ngọc thốt đoan trang, mây thua nước tóc tuyết nhường màu da.
Kiều càng sắc sảo mặn mà, so bề tài sắc lại là phần hơn.
Làn thu thủy nét xuân sơn, hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành, sắc đành đòi một tài đành họa hai.
Thông minh vốn sẵn tính trời, pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm.
Cung thương làu bậc ngũ âm, nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương.
Khúc nhà tay lựa nên xoang, một thiên Bạc mệnh lại càng não nhân.
Phong lưu rất mực hồng quần, xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.
Em đềm trướng rủ màn che, tường đông ong bướm đi về mặc ai.
Ngày xuân con én đưa thoi, thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi.
Cỏ non xanh tận chân trời, cành lê trắng điểm một vài bông hoa.
Thanh minh trong tiết tháng ba, lễ là tảo mộ hội là đạp thanh.
Gần xa nô nức yến anh, chị em sắm sửa bộ hành chơi xuân.
Dập dìu tài tử giai nhân, ngựa xe như nước áo quần như nêm.
Ngổn ngang gò đống kéo lên, thoi vàng vó rắc tro tiền giấy bay.
Tà tà bóng ngả về tây, chị em thơ thẩn dan tay ra về.
Bước dần theo ngọn tiểu khê, lần xem phong cảnh có bề thanh thanh.
Nao nao dòng nước uốn quanh, nhịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.
Trước lầu Ngưng Bích khoá xuân
Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung
Bốn bề bát ngát xa trông
Cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia
Bẽ bàng mây sớm đèn khuya
Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng
Tưởng người dưới nguyệt chén đồng
Tin sương luống những rày trong mai chờ
Bên trời góc bể bơ vơ
Tấm son gột rửa bao giờ cho phai
Xót người tựa cửa hôm mai
Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ
Sân Lai cách mấy nắng mưa
Có khi gốc tử đã vừa người ôm
Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa
Buồn trông ngọn nước mới sa
Hoa trôi man mác biết là về đâu
Buồn trông nội cỏ rầu rầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi