Gió đông sang lạnh lùng sao nghe lòng mình cô đơn
hạnh phúc chất xưa đâu còn
người đi xa mãi xa mang theo bao kỷ niệm
để giờ đây mình anh giá băng.
Hỡi em yêu người tình, em không là của riêng anh, mà sao anh vẫn cứ hoài mơ.
Tìm đâu ra bóng em yêu trên con phố dài, ngỡ như trong cơn mơ phù du.
Dù biết có lúc con tim thường hay dối lòng, dặn lòng thôi sẽ chẳng hề yêu
cố quên em thật nhiều, lại nhớ thương em thật nhiều, dòng đời sao trôi qua lặng lẽ.
Ngày tháng vẫn thế, vẫn trôi dần trôi theo tháng năm, ân tình xưa giờ đây sao xóa mờ
ngọt ngào hay chiêm bao chỉ là thoáng qua, niềm hạnh phúc chỉ còn trong mơ.