Ông tiên vui ông có cái râu dài
Đêm ông về nằm yên trên đỉnh mây
Ông tiên vui ông thường hay nói dối
Chốn thiên đinh chẳng có tháng ngày trôi
Ông tiên vui ông có cái căn nhà
Bên lưng đồi thường khi ông nghé qua
Hôm em lên ông chợt đi đâu vắng
Khiến em buồn em nhớ đến ngẩn ngơ
Ông tiên vui nên tính hay đùa
Em xin quà ông hứa sẽ mua cho
Ông tiên vui ông thường cho em bánh
Bánh thơm bằng sương mát với ngàn hoa.