verse 1 : k-crai
đã có lúc từng rất mệt mỏi anh chỉ muốn buông tay em ra .
vì anh không muốn em phải khóc , cố dựng kkhoảng cách này thêm xa .
nhưng em à . vẫn thường bật khóc khi đêm xuống , vẫn thường 1 mình ôm chọn niềm đau , cố gắng vực dậy hai dòng nước mắt khẽ tuông
anh biết làm soa đây , khi mọi chuyện đã hết cứu vãn
đã từng với lấy những mảnh kí ức chỉ mong sao sánh bước cùng nàng
nhưng mọi chuyện rồi sẽ ra sao khi anh vẫn hai bàn tay trắng
anh biết điều đó là tự làm mình đau ... nhưng mưa làm sao có thể thay nắng ... sự thật cay đắng
có phải chăng là hy vọng trong anh giờ hóa thành tàn tro . cứ làm gì em thích đi . anh không thể quên những ngày tháng đó .
em đã đi xa . đã đi thật xa nhưng vẫn cứ ngỡ ta vẫn còn nhau
chạnh lòng cố quên lai nhớ thì cũng chẵng còn đâu tìm chút hy vọng gì đó ... ở nơi em về những ngày đầu yêu dấu .
mưa á . có thể xóa nhòa đi tất cả
nhưng mưa không thể nào ngăn anh nhớ về hạnh phúc của 2 ta
từng hạt mưa kia vẫn rơi thế nhưng sao người không về
để lại đây một con tim phải đau như thế
và như thế em đi xa nhưng anh đây vnẫ kiếm tìm
tìm lại hạnh phúc kia mà ai kia lỡ đánh rơi
đã rơi thì đừng nhặt bởi vì nó vấy bẩn rồi
giống như chuyện tình nó đã chia xa muốn em quay lại em xin lỗi
anh nói đã có lúc từng rất mệt mỏi và muốn buông em ra
em đau có ngốc ngồi im chịu trận để rồi xem mình bị đá
lí do là vì ngày xưa . được em yêu mà không biết trân trọng
đến khi chạm vào cái tôi quá lớn thì anh đã nằm trong trận
từ khi biết anh không cần tôi nữa , anh nghĩ tôi còn yêu anh
chỉ là giả vờ khóc lóc van xin để chờ cái ngày trả thù này thôi anh
và đúng như cái kịch bản em đã dựng sẵn cho 2 ta
thành công mỹ mãn em cũng không ngờ là mình diễn tốt như vậy mà
khóc hả ? thôi thôi dẹp đi quá buồn cười
ngày xưa ý định buông bỏ bây giờ mếu máo cái gì đây hả trời ơi
chờ em xin lỗi hả ? được rồi xin lỗi đó được chưa ?
tự lấy tay đó lau đi bởi vì nước mắt có rơi cũng bằng thừa
bây giờ không như ngày xưa nữa
vì quá yêu anh này trước nước mắt của nó ngập tràn những màn mưa
vẫn là màn đêm cô đơn vây kín lấy anh
trong căn phòng nhỏ chỉ còn mình anh chỉ có mình anh hiu quạnh
một dòng lưu bút một vài tin nhắn giờ đã đến hồi tàn canh
hy vọng vụt tắt để em ra đi tình đã đến lúc tàn nhanh
cơn đau hành hạ anh trong đêm thâu những ngyà mà ta bên nhau
mình cùng hẹn ước trăm năm mà giờ cũng tại anh nỡ quên mau
em à ! em hãy mau quay về đây
đừng để anh ở đây một mình anh hối hận lắm em hãy về đây
trong đêm nỗi buồn không tên
chỉ mình anh ngồi đây cnă phòng không em
lạnh vắng ... không . con đường tạnh nắng ... trông xa thấp thoáng mưa .. ha . thấp thoáng mưa ...ha
hay là em xa bước đi bên anh không pahỉ em mà là mưa
không còn em bên cạnh anh cùng nhau hạnh phúc trong ngày trưa
anh vẫn muốn quay về ngày xưa những ngày là nắng không phải mưa (x2)