Mưa vương trên tay áo, cùng uống rượu dưới đài hoa
Tóc đen tùy gió bay, ba nghìn nỗi khổ là ai trói buộc
Nâng ly hướng rào đông, lại thấy bóng ai đơn chiếc
Nhớ rằng đã cùng ai ước định nơi đình tây
Kỵ binh chiến tranh, tiếng giáo chạm nhau vang trong gió
Xuân thu bao lần chuyển đổi, là ai còn nhớ người ra đi
Say ly biệt trong mưa bụi, quay đầu lại chỉ thấy gió nhẹ mây mờ
Mong được cùng người cưỡi trăng về quê cũ
Chỉ một đêm làm sao kể hết được tình nồng cùng trải qua
Cơn gió ban mai chưa thổi, nhìn mây cuộn người hướng đến nơi nào
Từng cùng nhau trải qua bao lần dâu bể
Ai đứng cạnh khẽ nói, chẳng bằng trở về thôi
Đêm dài như từng cùng người uống rượu
Trăng vẫn chưa tàn, bên gối đã từng lưu lại tình nồng của người
Hương hoa lan ủ trong tay áo đã phai gần hết
Khẽ lướt qua ý hồng trần
Ai từng cùng uống rượu, trải qua bao tình nồng
Hết rượu cũng tàn ý, cùng người viết nên ba đời bên nhau
Cuối cùng của dâu bể, người còn ở chốn nào
Khẽ lướt qua ý hồng trần