Tân nhạc:
Em ơi, thức trọn đêm này
Mình trong giây phút, biệt ly nghẹn ngào
Nghẹn ngào, cho lệ quen mi
Cho lòng thêm khổ, khi đã yêu rồi
Mai đây, xa cách phương trời
Tình chia hai lối, em có buồn không
Yêu em, anh khổ thật nhiều
Mà anh không trách, rằng em phụ tình…
Còn gì, cho mẹ cha vui
Cho ngày hôn lễ, đưa đón kiệu vàng
Cho em, sính lễ huy hoàng
Nên nay anh đứt ruột, nhìn nàng ra… đi…
Tân cổ:
Trong buổi chia tay, ai không nói với ai, dù một lời đưa tiễn…
Thôi hãy quên đi, câu thề non hẹn biển
Khi chiếc thuyền yêu, đã lạc bến… xa bờ…
Một cuộc từ ly, đứt đoạn, mối duyên hờ…
Đừng nhắc với tôi, những gì trong kỷ niệm
Tôi sợ lắm rồi, trót lưỡi đầu môi
Rồi đây, có kẻ gục đầu, cho nước mắt trôi xuôi
Trong khi có kẻ sang ngang, về tận cuối phương trời
Duyên chúng mình, như nước chảy mây trôi
Thôi nhắc làm chi, một cuộc tình… đã lỡ… ớ.. ớ.. ơ…
Em ơi… em có buồn không, khi sương khuya nhỏ giọt
Như khóc cuộc tình duyên, đã rẽ lối chia đường…
Ngọn nến lung lay, gió tạt suốt canh trường…
Tôi chỉ biết nhìn, em trong câm lặng
Giã biệt nhau rồi, tuy giận mà thương.
Tôi tự biết mình, duyên số mỏng manh
Mơ mộng quá, nên bây giờ tủi hận
Vừa quen biết, đã mang nhiều hy vọng
Mới gặp đôi lần, nhưng đã nặng lòng thương… ơ… ơ…
Tân nhạc:
Đêm nay… trăng sắp tàn, trên phố nhỏ
Những kỷ niệm vui buồn, ngày hai đứa yêu nhau
Anh xin gửi lại em
Em ơi… hai quả tim vàng
Một căn nhà nhỏ, chỉ là hư vô
Nên anh, mới hiểu được rằng
Tình trên nhân thế, chẳng đẹp như thơ
Yêu em, anh quá dại khờ
Trèo cao té nặng, ai ngờ… đâu em….
Tân cổ:
Phố nhỏ đêm nay, mọi người… đã say giấc ngủ…
Chỉ có tôi, là kẻ mang nhiều tâm sự
Nên thức trắng canh thâu, ngồi nhớ lại mối duyên hờ…
Tao ngộ ngày xưa, là vĩnh biệt bây giờ…
Những phút bên nhau, trong tháng ngày hoa mộng
Tôi giữ bên lòng, để chép lại thành thơ…
Tôi ngại ngùng ,khi nói tiếng xa em
Tôi rung rẫy, khi viết từng nét chữ
Bởi mới gặp nhau, đã thấy lòng thương nhớ
Nay hiểu ra, mới biết đã dại khờ…
Trót yêu ai, để riêng mình tưởng nhớ
Nhưng ai thương mình, mà mình nhớ mình thương,
Rồi đây những đêm buồn, tôi ngồi đếm lại thời gian
Nào chờ đợi, nào ghen hờn vô cớ
Rồi nghỉ lại, thấy mình ngây dại quá
Bởi ước mơ nhiều, chỉ thất vọng mà thôi…
Đường đời, hai kẻ ngược xuôi
Em là cánh bướm, còn tôi dại khờ…
Giờ đây tôi cười đời, hay tự cười tôi
Cười duyên số, hay cười người con gái đó
Ba sinh, đã lỡ duyên rồi
Tôi hứa trọn đời, chỉ dại một lần thôi…