Yêu em ba năm, anh vẫn như thế chẳng thay đổi gì
Vẫn luôn tin vào những lời nói dối của em
Lời giải thích của em luôn chất chứa quá nhiều điều gian trá
Nhưng với anh tất cả đều không sao cả
Chí ít, anh vẫn còn có thể thỏa sức ngắm nhìn gương mặt áy náy của em
Để đổi lấy chút an ủi cho riêng mình
Làm sao có thể có nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất?
Ánh mắt trở nên vô hồn, em vẫn còn cố nói lời yêu anh
Em trao anh một nụ hôn dễ dàng rồi khiến anh bị chinh phục
Vẫn cố giả vờ hạnh phúc, vì em anh trở nên trầm mặc hơn
Thì ra là vẫn có thể có được nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất
Anh so sánh điều gì cũng rõ ràng, nhưng em đều mượn cớ để trốn tránh
Vẫn phạm vào những lỗi lầm đầy mỹ lệ của em
Tiếp tục yêu em thế nào để chìm đắm trong nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất
Sau những tranh cãi, anh gắng gượng chìm vào giấc ngủ
Nhưng lại chẳng bỏ đi những mối tơ vò để rồi chuyện xưa chất chứa dần những đổi thay
Anh có thể ngừng thở nhưng lại không ngăn đươc giọt lệ tuôn rơi
Chẳng thể thoát ra khỏi cái vòng tròn ấy
Cũng không muốn bị phát hiện ra rằng những giọt lệ ấy đang thiêu đốt trái tim anh
Cho đến khi trái tim anh trở nên tê liệt
Làm sao có thể có nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất?
Ánh mắt trở nên vô hồn, em vẫn còn cố nói lời yêu anh
Em trao anh một nụ hôn dễ dàng rồi khiến anh bị chinh phục
Vẫn cố giả bộ hạnh phúc, vì em anh trở nên trầm mặc hơn
Thì ra là vẫn có thể có được nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất
Anh so sánh điều gì cũng rõ ràng, nhưng em đều mượn cớ để trốn tránh
Vẫn phạm vào những lỗi lầm đầy mỹ lệ của em
Tiếp tục yêu em thế nào để chìm đắm trong nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất
Làm sao có thể có nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất?
Ánh mắt trở nên vô hồn, em vẫn còn cố nói lời yêu anh
Em trao anh một nụ hôn dễ dàng rồi khiến anh bị chinh phục
Vẫn cố giả bộ hạnh phúc, vì em anh trở nên trầm mặc hơn
Tình yêu là gì mà có thể có nỗi cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất?
Cùng em diễn vở kịch nhưng biết khi nào mới có thể để tấm màn kết thúc buông xuống
Phải chăng em cũng muốn được giải thoát rồi?
Miễn cưỡng yêu anh, để rồi chỉ khiến anh cô đơn hơn cả nỗi cô đơn nhất