Một sớm em về tóc xanh,
Mây trắng thương em níu vai,
Một sớm em ngồi đây nói cười,
Mùa xuân bay ngang ghé thăm.
Còn đấy chăng đôi vai ướp thiên hương,
Nuôi cây trái chín.
Còn chăng làn môi xanh bài hát hôm nào,
Về tìm yêu dấu xa vời.
Haa.. háa..
Cuộc tình dài rộng quá đôi khi lại rất buồn.
Có đôi lần một người ngủ quên lối hẹn.
Bập bùng điệu đàn để ta đón gió lên,
Xin dâng người một dây đã đứt.
Ngày nào khúc ca yêu xưa không còn vui,
Dây đàn chùng quanh giấc mơ hồng.
Này một yêu thương đã tắt đêm qua,
Trông chờ bàn chân em đến.
Viết lên con tim câu thơ buồn,
Để nghìn năm sau hóa đá...
Thôi nhe em tóc kia còn xanh, thì xin cứ an lành.