Đoạn trường đời em, bụi hồng mờ hoen, lạc loài rừng sâu, nổi trôi bao ngày, dầm mưa dãi nắng...
Mẹ cha đã chết, chỉ vì quân cướp dã man. Nhuộm máu chu toàn, nương tỷ lánh thân, riêng em nương nhờ với người cha nuôi.
Xem qua dòng châu rơi, em tôi giờ lâm nguy, đang vương sầu ai bi, van xin cùng thái nương thương đời con cứu giùm em thơ.
Ta đang sầu hoang mang, Ngao gian thần mưu sâu, không mong trừ yên đâu... Do tam mạng mỏng manh, Thủy Nguyệt không thoát vòng nan lao.