Fén zàng xiāng yī wàn rào le qīng yān rú tàn
Thắp một vạn nén Tạng hương, khói xanh như ai thán
Bō dòng jīng tǒng bǎi zhuǎn rú lái dàn kàn
Khẽ quay kinh đồng trăm lần, Như Lai lạnh lùng nhìn xuống
Wǒ guì zài fú qián wèn mìng lǐ de wú duān
Ta quỳ trước Phật tổ, hỏi những vô thường trong số phận
Xiǎo xuě duī jī jǐ fān niàn zhū bō luàn
Tuyết lại phủ thêm vài lớp, tràng hạt rơi đầy
Fén zàng xiāng qiān wàn shèng le qīng yān rú hàn
Thắp nghìn vạn nén Tạng hương, chỉ còn lại khói xanh như nuối tiếc
Bō dòng jīng tǒng yòu zhuǎn rú lái mò rán
Kinh đồng lại xoay, Như Lai hờ hững
Wǒ zhǎng guì fú qián qiú shù cǐ shēng yīn yuán
Ta quỳ trước Phật Tổ, cầu tha tội nhân duyên kiếp này
Hóng chén duī jī jǐ fān niàn zhū jǐn duàn
Cõi trần phủ thêm vài lớp, tràng hạt đứt đoạn
Zhuǎn jīng lún xiǎng yī sù fàn chàng
Quay Kinh luân vang vang, tụng Phạn ca một đêm
Wǒ bǎ sī niàn kè xuě shàng
Ta khắc nỗi nhớ lên tuyết
Děng rì yuè zài zhuǎn jī xuě chéng chuān
Đợi nhật nguyệt lưu chuyển, tuyết đọng thành dòng sông
Sī niàn rù niè pán
Tưởng niệm đã nhập Niết Bàn
Zhuǎn jīng lún xiǎng yī sù fàn chàng
Quay Kinh luân vang vang, tụng Phạn ca một đêm
Děng nǐ sān tú biān huí wàng
Chờ nàng nhìn lại giữa ngã ba đường
Wǒ zhǎng zuò fú páng bàn yǐ xié yáng
Ta ngồi bên Phật tổ, khẽ tựa vào ánh tà dương
Qīng sī yuǎn shān cháng
Mái tóc đen dài trên núi xa xa