Ngồi lặng nhìn mưa rớt âm thầm
Giữa cô đơn.
Chiều dần tàn, cho nắng đi tìm
Làn mây trắng.
Đem xuống, lắng tiếng mưa.
Nghe nỗi nhớ thoáng đưa.
Đặt bàn tay trao nhau bông hồng, còn đẫm sương.
Nụ hồng tựa như mối duyên đầu.
Rất mong manh.
Từng cuộc tình như sắc hoa tàn
Bay trong gió.
Đâu tiếng nói ấm êm, sao nước mắt trắng đêm.
Bạn bè ơi, biết xa nhau thật rồi.
Có bão tố, giữa lối phiêu du.
Bão giông ơi, gieo chi trong trái tim lạc loài.
Cất tiếng hát, xóa bóng đêm trong cuộc đời.
Lá vẫn trút giữa lối di quen.
Đường mịt mùng không dấu chân em.
Về với anh, để trái tim thôi lạc loài!
Về với anh, để trái tim thôi lạc lối mòn!