Anh đã luôn như vậy, luôn sống trong cảm giác cô đơn băng giá ấy
Không một lời than trách những gì đang diễn ra
Và khi cánh tay vụng về của anh ôm lấy em trong đêm mưa ấy
Những tòa nhà bên đường và những bóng đèn đã vỡ
Ai nấy cũng đang tất bật ngược xuôi
Chính anh là người có lỗi, chứ không phải em
Anh không thể giấu đi cảm xúc đang dâng trào trong lòng mình
Hỡi cô bé, em bắt đầu chạy xuyên qua nhà ga hoang vắng ấy trong cơn mưa tầm tã
Không quan tâm đến cơn mưa đang trút nước
Không quan tâm đến cơn mưa làm em ướt đẫm
Khung cảnh em chạy băng qua vũng nước lóe lên ánh sáng dần mờ xa
Bình minh dần lên sau những con hẻm
Vì thế anh sẽ giữ chặt em từ bây giờ
Anh sẽ nói, anh sẽ vẫn nói: "Đừng đi, đừng bỏ anh ở lại"
Anh ko còn đủ sức mạnh, không còn đủ sức bảo vệ em được nữa
Không thể nắm lấy bầu trời đang dâng trào nước mắt
Em đủ mạnh mẽ để không bị tổn thương bởi trái tim chân thành của anh
Hỡi cô bé đang ướt mưa
Em nhìn vào mắt anh trong khoảnh khắc đó
Không quan tâm đến cơn mưa đang trút nước
Không quan tâm đến cơn mưa làm em ướt đẫm
Hãy huýt sáo, anh sẽ bước theo ngay sau em
Cứ nghĩ rằng mình đã hiểu em rất nhiều, nhưng...
Giống như khi mà chúng ta cãi nhau
Anh sẽ nói, anh sẽ vẫn nói: "Đừng đi, đừng bỏ anh ở lại"