[San]
Mình sẽ không quên lời hứa hai ta
Khẽ khép đôi mi, mình tìm về tất cả
Vứt bỏ bóng tối bủa vây, mình vững vàng tiến bước
Đến bao giờ, mình mới được thấy lại
năm tháng tương lai đã vuột mất từ lâu?
Đã bao lần, xé tan màn đêm đen đau khổ
Mình lại bước đi trên mảnh thế gian này.
Tiếng tích tắc vô tận như lại đánh hồi chuông khởi đầu
Những xúc cảm đinh ninh mình gửi gắm,
Mở toan cánh cửa đã khép lại từ lâu.
Con tim tỉnh giấc, vẽ nên tương lai nơi mình khởi bước
Dẫu dừng chân trên con đường trắc trở
Khung trời đón đợi vẫn mãi sắc biếc xanh
Chính bởi thế, mình không còn sợ nữa
Dẫu chuyện gì xảy đến, mình tuyệt chẳng chùn chân.
Quay đầu lại, kìa, bạn bè mình đó
Chợt nhận ra, ấm áp một vòng tay
Giữa thế gian vạn vật méo mó
Chỉ một nơi để đặt niềm tin cũng tiếp thêm sức mạnh vô bờ.
Sẻ chia niềm vui, ấp ôm nỗi buồn, xúc cảm chúng mình như trỗi dậy
Nếu tiếng gọi này có thể đến với bạn
Liệu phải chăng, mình thực sự có thể tạo nên phép màu?
Mình sẽ không quên lời hứa hai ta
Khẽ khép đôi mi, mình tìm về tất cả
Vứt bỏ bóng tối bủa vây, mình vững vàng tiến bước
Dẫu trước mặt, bức tường cao muôn trượng
Bạn thấy đấy, mình vẫn sẽ vượt qua
Mãi tin tưởng, nguyện cầu một ngày mai.
Lang thang vô định giữa thế giới hoang tàn
Từng bước chân mình như bị đẩy đưa.
Con tim tỉnh giấc, vẽ nên tương lai nơi mình khởi bước
Dẫu dừng chân trên con đường trắc trở
Khung trời đón đợi vẫn mãi sắc biếc xanh
Chính bởi thế, mình không còn sợ nữa
Dẫu chuyện gì xảy đến, mình tuyệt chẳng chùn chân.
Mãi mãi chờ đợi, một ngày mai