Bài ca dao của chúng ta - Phụng Hoàng Truyền Kỳ
Đi qua một góc phố cô đơn
Mong tìm thấy một nụ cười quen thuộc
Một bài hát tình yêu cũ cất lên làm ướt mi mắt
Nếu cứ tiếp tục yêu đôi ta sẽ ra sao
Nếu không thể hoàn toàn quên đi được
Liệu thời gian có phải là liều thuốc để chữa lành vết thương
Đối mặt với sự đam mê của bản thân
Tin tưởng không phải là tội
Nhớ lại từng kỷ niệm tuyệt vời
Gió nhẹ nhàng thổi lên khúc ca của đôi ta
Là ai đang dụ dỗ ta chìm vào trong giấc mộng
Anh là giọt lệ mà em không thể xóa nhòa
Tại sao cuối cùng vẫn cảm thấy tiếc hận
Thét gọi tên anh để mong anh quay trở lại lau đi những giọt nước mắt của em
Anh đã bước vào giấc mơ phía chân trời, vĩnh viễn không quay trở lại.
Tình yêu của em cũng giống như bão cát thổi
Bay vào mắt rót thành lệ
Nhưng cũng nhẹ nhàng dung nhập vào trong bầu trời đêm
Đêm lạnh nơi đất khách quê người, giấc mộng lại quay về
Tình yêu của em tựa như bụi trong cát
Kìm nén dòng lệ bi thương chảy xuống
Cho dù có lau như thế nào cũng không làm cho cõi lòng ngừng tan nát
Một tấc tương tư, một tấc hương vị của tình yêu
Liệu thời gian có phải là liều thuốc để chữa lành vết thương
Đối mặt với sự đam mê của bản thân
Tin tưởng không phải là tội
Nhớ lại từng kỷ niệm tuyệt vời
Gió nhẹ nhàng thổi lên khúc ca của đôi ta
Là ai đang dụ dỗ ta chìm vào trong giấc mộng
Anh là giọt lệ mà em không thể xóa nhòa
Tại sao cuối cùng vẫn cảm thấy tiếc hận
Thét gọi tên anh để mong anh quay trở lại lau đi những giọt nước mắt của em
Anh đã bước vào giấc mơ phía chân trời, vĩnh viễn không quay trở lại.
Tình yêu của em cũng giống như bão cát thổi
Bay vào mắt rót thành lệ
Nhưng cũng nhẹ nhàng dung nhập vào trong bầu trời đêm
Đêm lạnh nơi đất khách quê người, giấc mộng lại quay về
Tình yêu của em tựa như bụi trong cát
Kìm nén dòng lệ bi thương chảy xuống
Cho dù có lau như thế nào cũng không làm cho cõi lòng ngừng tan nát
Một tấc tương tư, một tấc hương vị của tình yêu