Tưởng sẽ suốt đời ấm nồng
Tưởng sẽ vững vàng nẻo đường tình chung
Tưởng trăm năm ái ân
Nào có ai ngờ bão bùng, ngày kia ập đến làm mình
Rẽ đôi đường
Chìm trong nát tan đời mình ngả nghiêng
Mỗi người lối đi riêng
Còn đâu những đêm dịu êm
Ấp ủ với môi nồng
Còn đâu những đêm bình yên
vỗ về tay gối
Một thoáng cơn mê nào đang xóa nhòa
Những ân tình gửi trao chắt chiu bằng cả thiết tha
ĐK:
Về đi về đi có phải chúng mình đang lạc lối
Trái tim còn khóc như còn thôi thúc
Mình hãy tìm nhau để hàn gắn lại những đổ vỡ
Hãy chung lòng vượt qua bão giông vượt qua trái ngang vượt qua cơn thử thách ly tan!