Anh xin lỗi vì đã nói ra lời này
Anh nói ra lời này vì em đang khóc
Anh nói ra lời này vì bản thân anh đã quá mệt mỏi
Lời mà trái tim khờ dại của anh cứ thôi thúc
Anh tưởng như anh đả cố giấu kín và chôn chặt vào tim
Tưởng như anh đã cố che chặt đôi môi
Vậy mà câu nói “ Anh yêu em “ vẫn cứ thốt lên
Như thể đã khắc sâu trong tim
Một bước, hai bước, anh bước thật chậm
Một bước, hai bước, bước chân em sao quá đổi thân quen
Em cứ thế ngày càng xa xôi… dần biến mất cùng bước chân trĩu nặng
Nếu một mai em có quên
Nếu một mai không còn thấy em nữa
Hãy cho anh một giây thôi, vẫn sẽ câu nói ấy… hàng ngàn lần rằng: “Đừng rời xa anh!”
Một bước, hai bước, anh bước thật chậm
Một bước, hai bước, bước chân em sao quá đổi thân quen
Em cứ thế ngày càng xa xôi… dần biến mất cùng bước chân trĩu nặng
Một lần, hai lần và lần cuối này thôi
Một lần, hai lần, những lời anh đã hứa mà không giữ được
Em cứ thế ngày càng xa xôi… dần biến mất cùng bước chân trĩu nặng
Xin hãy để anh là người phải gánh chịu nỗi đau này