Ngày vui đã hết vỡ như bọt sóng
Tình yêu đã chết như cây mùa đông
Đời ôi sao phũ phàng để duyên ta lỡ làng
Để hồn ta khóc hận dở dang
Cuộc tình hạnh phúc đã không còn nữa
Trọn niềm mơ ước trôi xa thật xa
Tình em như đóa hồng vùi chôn trong bão bùng
Vùi chôn trong tuyết lạnh gió đông.
Làm sao xóa hết bao lầm lỡ
Để cơn gió cuốn đi tình thơ
Người yêu đã quá xa tầm tay rồi
Hối tiếc này mãi suốt đời.
Gọi tên nhau mãi chốn cao rừng núi
Gọi tên nhau mãi nơi sâu biển khơi
Gọi đêm thâu rã rời gọi chân mây góc trời
Gọc tên nhau suốt đời hỡi anh.