Về nhà làm gì khi đau thương dầy xéo cõi lòng.
Đã cất bước ra đi.
Em chớ có hoài nghi.
Cho dẫu ước muốn không thành.
Em tiếc thương chi cho buồn hơn.
Hãy cố quên hết đi nào!
ĐK:
Về nhà làm gì khi mây đen vùi lấp lối mòn.
Tìm chốn yên vui đi.
Nơi đâu cũng có anh kề bên.
Nếu nhớ ân ái hôm nào.
Em cứ khóc cho vơi niềm đau.
Sẽ thấy trong tim nhẹ vơi bao nỗi sầu.
Nhắn với mây trời.
Mây có bay về.
Hãy mang theo từng cánh thư xanh mà ta giấu trong tim.
Anh vẫn trông ngóng em hoài.
Anh vẫn chờ mong em mãi.
Cho dẫu xa cách muôn trùng.
Nhắn với mây trời.
Mây có bay về.
Hãy mang theo từng giấc mơ hoang mà ta giấu trong tim.
Nhớ nhung biết bao con đường đã in bước chân người xưa.
Ước mơ dắt ta về bên nhau hoài.
ĐK:
Ơi áng mây trời!
Mây có bay về đây.
Hãy mang theo từng giấc mơ hoang mà ta giấu trong tim.
Nhớ nhung biết bao con đường đã in bước chân người xưa.
Ước mơ dắt ta về bên nhau hoài.
Về đây bên anh.
Về đây bên anh.
Người ơi!