Người ơi thắm thoát niên học hết rồi.
Chúc nhau cạn lời giây phút ly bôi.
Ngày mai tan trường mình không chung lối.
Thương nhau nhiều biết gửi về mô.
Kỷ niệm cũ tan vào hư vô.
Cầm tay bốn mắt thương cảm nỗi sầu.
Tiễn đưa bùi ngùi bốn mắt như nhau.
Đời không bao giờ hợp nhau mãi mãi.
Thương nhau nhiều cũng từ biệt nhau.
Để nhung nhớ muôn vạn ngày sau.
Thôi nhé! từ đây cách xa trong đời.
Vẫn buồn theo tháng ngày trôi.
Nụ cười khô héo trên môi.
Mỗi lần, thấy phượng nở tim xao xuyến.
Bạn bè đâu chỉ ta một mình.
Nỗi buồn này đành câm nín
Rồi đây, có những đêm buồn não lòng.
Cố nhân biền biệt có nhớ nhau không.
Ngoài kia hoa phượng rụng rơi tơi tả.
Dư âm làm sống lại đời ta.
Dù ngăn cách nhớ hoài ngày qua.
Hôm nay tôi trở về thăm trường cũ
Nhiều nét đổ thay tường mái riêu mờ
Bên hiên hàng giờ tìm những bạn xưa
May ra có còn đôi đứa
Vẫn yên vui sống đời học trò..
Bâng khuâng đợi chờ người sao chẳng đến?
Hỏi lá hỏi hoa chỉ thấy im lìm
Cây dương đầu trường còn khắc hàng tên
Hoa leo phũ phàng đan kín
Tiếng ve kiêu nghe gợi buồn thêm ..
Bạn cũ xa rồi, có người về đất buôn xuôi
Năm ba đứa bạt phương trời
Hai người chờ đầu xuân đám cưới..
Ve ơi, hát gì điệu nhạc lâm ly
Khóc người biền biệt sơn khê
Cố nhân đi bao giờ mới về?
Hôm nay trở lại nhiều khuôn mặt mới
Thầy đó trường đây bạn cũ đâu rồi?
Bao nhiêu kỷ niệm hoa bướm ngày xưa
Vang trong nỗi niềm nhung nhớ
Có ai đi thương về trường xưa?
Bao nhiêu kỷ niệm hoa bướm ngày xưa
Vang trong nỗi niềm nhung nhớ
Có ai đi... thương về trường...xưa...?