o đứng trc mặt e a bối rối
chân bước đi để nhớ vị ngọt trên môi
lời e nói như vẫn thì thào bên tai
con tim a như đg thét gào tên ai
ng ta ko hiểu đâu
chỉ a và e biết mình như sữa trắng & cà phê đen
e là điều duy nhất a cần có
a nhớ lần đó
khi đêm đông a gục ngã
khi cây bút như ngừng viết, e đem cảm xúc cho khúc ca
ng ta ko hiểu đâu
bên e a quên đi tất cả
lo âu đời thường hay vất vả
quên hiện tại, quên tương lai, quên ngày dài, quên thất bại
khi e đến thoáng qua bay đi a ngừng thở
lý trí a ngừng nhớ
thực sự từng h ko đáng mà
tại sao phải nhớ?
chút mơ mộng lại tan biến
trong mơ e là nàng tiên
tỉnh dậy chỉ là 1 màu xanh
Mary Jane chữ J đâu?
e là white widow