Translator: [email protected]
Ngừng lại nơi đây, không còn dũng khí để tiếp tục
Làm cho bi thương không cách nào bày tỏ
Một mảnh giấy chính tay chàng viết nên ly biệt
Không thể thuận theo thiếp đành cự tuyệt
Con đường này chúng ta đi quá vội vàng
Cái ôm chẳng thể thỏa mãn ham muốn chân thực
Đến không tới chờ chẳng kịp, quay đầu thưởng ngoạn
Hương mộc lan chẳng thể che được nỗi đau thương
Không nhìn lại,
Thái dương trên trời cao len qua ánh sáng của vầng mây
Không tìm nữa,
Thiên đường đã ước định rồi
Không than nữa,
Chàng từng kể nhân gian thế sự vô thường
Ánh mặt trời bạc mượn không tới
Không nhìn lại,
Thái dương trên trời cao len qua ánh sáng của vầng mây
Không tìm nữa,
Thiên đường đã ước định rồi
Không than nữa,
Chàng từng kể nhân gian thế sự vô thường
Ánh mặt trời bạc mượn không tới
Nơi thiên đường đó thiếp đã yêu chàng