mặc cơn mưa bất chợt hãy ra ngoài như đã hẹn nào
dù sao em cũng không để ý đến cho dù anh ăn mặc như thế nào
ta cùng bước trên con đường đầy hoa anh đào, thật tuyệt nếu đây là cuối tuần
những bước chân vang vọng trong viện bảo tàng làm ta hồi tưởng serusier
nếu đôi ta không bao giờ gặp lại, chắc se4 không ai phải đau khổ
em có thể nhớ lại những ngày tháng tràn đầy kỷ niệm của ngọt ngào của đôi ta
nhưng em không thể vượt được dòng chảy thời gian, và đây còn những kỷ niệm mà
cho dù vậy nước mắt vẫn lăn dài trên khóe mắt
tự chủ có lẽ chỉ một chút buồn thôi
ah...ah mặt trời sao không lặn ngay đi
không biết có vẫn còn ở đấy không, tình yêu của đôi ta?