Mỗi lần hờn nhau, cay đắng thoát nên lời.. Bao nhiêu lời yêu thay bằng lời chua chát.
Trong chén men say, nước mắt tôi lưng chồng, tôi đã quá say hay ông trời làm mưa xuống
Một lời cho tôi vô tâm kẻ phụ tình, xin em đừng nói xin đừng mỉa mai tôi.
Nhung Gấm xa hoa cho em đổi thay lòng, con thơ khóc thương một gia đình đã lìa tan
Khi anh yêu em anh cho em tất cả, anh đâu nghĩ gì ngoài tay trắng say đời ta
Khi e xa anh cuộc đời có nghĩa gì, ngoài hạnh phúc ấm êm gia đình ta
Con thơ từng đêm say xưa bên giấc ngủ, trên tay ấm bồng chợt thức giấc nó đòi em
Vui bên đời ai, em nào có nghĩ gì đành vô tâm bỏ con phụ tình anh.
Giờ đã chấm hết một mái ấm gia đình sao tôi lại khóc một người đã biệt tâm
Tiếng khóc con thơ nghe thêm xót đau lòng...
Miễng cưỡng thói đời chờ em về lại ngày xưa...