Biết sông mấy nẽo người đi mà dợi mà chờ gió đông thắt thẽo mây buồn che nắng buồn hơn gối chăn mấy đổi phải sương áo hoa nở bỏ bên đường bao năm vấn vương bây giờ xa mấy ngàn phương
gió dưa gió dẩy người đi tìm một dòng đời có nghe nức nở bên trới con cuốc tàn hơi phố dông mấy ngõ chưa quen xứ quê vất vã chân tình nên em lánh xa quê nghèo anh dứng nhìn theo
có những tiết nhớ bên người ngỡ tình còn thơ lúc biết nói tiếng yêu nguời ngở dời là mơ tìm đâu em hỡi ước mong cũng đã vời người đi cuối trời băng khuân nghe tiếng buồn rơi
mối duyên cách trở thì thui còn dợi làm gì nếu ai có hỏi mai này thui cứ lặng thinh vẫn mong nắng giữa đêm đông vẫn mong chốn cũ em về con sông nhớ em tư bề xa lắng buồn hiu
chờ người về bên sông ai hát câu chờ mong nghe vấn vương nao lòng nghe trời mưa giông chia cách đôi bờ sông người hỡi đừng quên anh vẫn chờ em trở về bên mái nhà mình xây ước thề
có những tiết nhớ bên người ngở tình còn thơ lúc biết nói tiếng yêu nguời ngở dời là mơ tìm đâu em hỡi ước mong cũng đã vời người đi cuối trời băng khuân nghe tiếng buồn rơi
mối duyên cách trở thì thui còn dợi làm gì nếu ai có hỏi mai này thui cứ lặng thinh vẫn mong nắng giữa đêm đông vẫn mong chốn cũ em về con sông nhớ em tư bề xa lắng buồn hiu