QUẾ SƠN ĐẤT MẸ ÂN TÌNH
Quế Sơn quê mình,ruộng kề chân núi.
Lý ly sông đầy tình em bắt qua,
Đèo Le đêm trăng vọng lời mẹ hát,
Câu hát ngàn năm mãi ru lòng tôi.
Ngàn năm khắc sâu... tình đất tình người,
Hòn Tàu thác reo chùm sim chín mọng,
Đồng lúa Quế Xuân,con đò Trung Phước,
Bao nước mắt mồ hôi thắm trên đất này.
Hò...ơ....
Hò...ơ...ớ...ơ....
[ (2) Bấy lâu cách xa để lòng mong nhớ,
Biết mấy yêu thương hôm nay trở về
Nghe xôn xao dòng sông câu hát,
Lay động tâm hồn ánh trăng làng quê,
Đất mẹ ân tình.. Quế Sơn của tôi. (2) ]
Đất xưa chiến trường đạn bom cày xới,
Máu xương đêm ngày chồng lên máu xương,
Còn đây câu ca một thời chiến đấu,
Sớm nắng chiều mưa dễ chi mờ phai,
Hòn Chiêng Cấm Dơi còn mãi ngàn đời,
Sử vàng chiến công làng quê đánh giặc,
Một tấc không đi lời thề son sắt.
Nhớ nhắc đời sau chớ quên đất này......
Hò...ơ.... hò.... ơ.... ớ...ơ.....(quay lại đoạn 2)
Hò...ơ.... hò.... ơ.... ớ...ơ.....