Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau
Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình
Và môi hôn rất ướt, dư âm giấu trong mưa
Cơn mưa kéo dài...
Sẽ là dối lòng khi anh chẳng ngại âu lo
Lo anh sẽ mất em trong lúc yêu thương nhất
Vì tình yêu mong manh, tay anh quá yếu mềm
Người yêu ơi, em có biết?
Anh yêu em hơn thế, nhiều hơn lời anh vẫn nói.
Để bên em anh đánh đổi tất cả bình yên
Đêm buông xuôi vì cô đơn, còn riêng anh cứ ngẩn ngơ
Có khi nào ta xa rời…
Anh đưa em theo với, cầm tay em và đưa lối
Đến nơi đâu anh có thể bên em trọn đời
Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai
Quá xa xôi không, em ơi !!!
Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai
Biết không em, anh yêu em...
Hiếu Bon:
Rồi bỗng nhiên 1 ngày có khi nào ta rời xa
Để rồi những giọt nước mắt lăn trên má hòa vào lời ca
Tất cả những kỉ niệm
Làm sao anh có thể xóa
Có gắng níu kéo thật chặt để không phải buông tay ra
Vì
Trong tim anh
Em mãi là tất cả
Em là quá khứ… là hiện tại và cả tương lai
Còn anh sẽ là bờ vai
Để em tựa vào những khi em khóc
Đôi tay anh luôn dang rộng…. ôm lấy em vào lòng.