Hôm nay khi đêm còn dài , trăng lên khi anh miệt mài, ghi bao nhiu câu yêu thương anh gửi lòng anh vào câu thơ .
Đã có những lúc mong chờ, đã có những lúc ơ hờ , đã có những lúc con tim của anh như đau thật đau vì..
Anh lun đau hay giận người , em luôn iu anh thật lòng( quá nhiều), nhưng anh vô tâm, vô tư anh nghĩ rằng em chẳng iu anh .
Phút chốc đã quá sai lầm, đã có trách móc em nhìu, đã cố cắt đứt bao nhiêu iu thương đã trao ngày wa ngày.
Và một lần thôi, người ơi xin em, hãy tha thứ hết lỗi lầm. Quá iu em nên đôi khi anh thường hay quá lo lắng có lúc mất em.
Lỗi do anh , trong chuyện này là lỗi do anh, em buồn phiền, củng do anh , nhưng tại vì anh quá yêu em, nên dại khờ. Cứ trách móc, cứ ghen tuông , anh luôn cứ cố nghi và ngờ cứ thế cứ thế khiến cho em thêm đau.
Lỗi do anh, anh thật lòng xin lỗi em yêu, em đừng buồn, hãy cho anh, thêm 1 lần nữa để yêu em , bên cạnh người. Để mỗi tối, sẽ bên em ru em những khúc ca ngày nào, để nói cứ nói, nói với em rằng anh .. Anh quá iu em !!!