Nỡ rộ trong tĩnh lặng
Trên những ngón tay mền mại
Chịu đưng nỗi cô đơn mà ta không thể tiếp xúc
Ta gọi tên người
Người như hoa khóc thầm
Trông như sợ hãi
Ánh mắt người là ngọn đèn chiếu sáng của ta
Dẫn đường cho ta đến với người
Một bước lại một bước
Trái tim ta đi về phía người
Ở bên ngoài cánh cửa
Trái tim ta không thể nào tĩnh lặng
Tình yêu tình yêu
Một tình yêu ngốc nghếch
Ta như kẻ ngốc
Biết rằng người sẽ rời xa ta
Vẫn luôn muốn có người, luôn bên người
Cho dù nước mắt rơi
Ta cũng không nối tiết
Người yêu dấu
Ta không thể đến gần
Ta chỉ hy vọng có thể luôn được bảo vệ người
Dù cho trong tim người không có ta
Dù cho tương tư
Chỉ cần ánh mắt người
Trái tim ta không ngừng xao động
Một bước lại một bước nữa
Ta không thể nào khiến mình thôi nhớ người
Ta khộng thể nào tự thoát khỏi nỗi nhớ người
Không thuốc gì có thể chữa được.
Tình yêu.............xao động.(^_^)...