Lý Hương Lan.
Buồn gió xuân,con tim anh bởi vì sao lại buồn như ngọn gió mùa xuân
Nói không ra thì mượn rượu mở lời
Đêm mưa lạnh,giọt mưa xuyên thấu vào trong ảnh
Ngoảnh đầu nhìn lại như giấc chiêm bao chẳng cách nào đàn lên được
Mê mẩn đứng nhìn em,chỉ còn là những sắc mầu còn lại trong bức ảnh
Ôi giống như bông hoa tuy chưa hồng,như băng chưa đông lại
Nhưng lại giống như vô số lời nói nhưng đáng tiếc anh nghe không hiểu
Ôi là chén rượu mỗi lúc một nồng hay con tim vô cùng trống rỗng
Vì đâu anh cảm thấy chấn động trong bức ảnh này
Giá mà có thể hóa thân vào bức ảnh mong sẽ tìm đến được
Thời gian rạn nứt,đêm cũng rạn nứt nói cho anh biết rằng thật khó tìm ra dấu hương thơm của em
Ngoảnh lại cũng chỉ là giấc mơ,giống như bị động
Trốn tránh nhìn em nhưng anh đã khắc sâu hình bóng ấy trong lòng