lồng ngực như bị bỏng rát
như bị nước mắt cứa vào
những vết thương không thể xoá bỏ…đau biết bao nhiêu?
Ta còn đang sống hay đã chết?
thế gian này đã rời bỏ ta chưa?
một ngày đằng đẵng dài bằng một năm
ngày mai khi nào bình minh lên?
lồng ngực như bị bỏng rát
như bị nước mắt cứa vào
những vết thương không thể xoá bỏ…đau biết bao nhiêu?
Ta còn đang sống hay đã chết?
thế gian này đã rời bỏ ta chưa?
một ngày đằng đẵng dài bằng một năm
ngày mai khi nào bình minh lên?
giữa làn môi khô xáp
hơi thở tuôn trào trong kí ức
dùng tất cả mọi cách để có thể xoá sạch
nhưng trái tim ta không thể nào quên được em
quá đau nên không thể làm được
dù không thể gặp lại nhau
bảo ta phải làm sao để quên được em?
lồng ngực như bị bỏng rát
như bị nước mắt cứa vào
những vết thương không thể xoá bỏ…đau biết bao nhiêu?
ngày mai khi nào bình minh lên?
ngày mai khi nào bình minh lên?