Ngày xưa anh buông tay để người đi không quay về,
Anh đã bỏ lỡ và vô tâm với chính anh,
Đôi mắt biết lỗi đã nhìn anh giọt lệ tuôn rơi ướt đẵm,
Ngày mai em ra đi em sẽ khong trở về nơi chốn xưa nơi cuối con đường,
Anh tự tìm cho mình một nỗi nhớ xa vời nơi có em.
ĐK:
Những ngày tháng luôn có một vòng tay,
Anh luôn mong bình minh sẽ quay lại,
Ôm em trong vòng tay để em không ra đi ôm chặt em,
Nhưng ngày mai sẽ không bao giờ đến và mọi thứ như nhẹ đi nước mắt,
Làm sao em có thể hiểu anh yêu em yêu như thế nào.