Trái tim anh đã mệt mỏi
Chỉ trách than duyên phận quá bạc
Giấc mộng không thể thành
Ôm em một lần nữa
Sợ gì trong giây lát
Mặt hoa của bậc hiên
Có thể nào chống cự lại nỗi nhớ nhung
Giữa hai chúng ta
Liệu có ngày mai không
Nỗi triền miên cháy bỏng
Có thể diễn lại thêm lần nữa
Cứ cho là ông Trời thay đổi
Biển cả biến thành nương dâu
Những lời thề đó
Vẫn còn lưu luyến trên trần thế
Giữa hai chúng ta
Cứ coi như chằng có ngày mai
Hồi ức lại hiện rõ
Cuối cùng cũng tan biến thành mây khói
Đem dung nhan tuổi thanh xuân
Để đổi lấy tình yêu
Em cũng bằng lòng
Không ân không hận !
LieuVoThu