Màn đêm dần mờ, mình em hoài mong chờ
Chờ anh lại đến, ôi giấc mơ thanh bình
Mà sao mình em đợi, vẫn chỉ riêng em thôi
Sợ anh nơi phố nào hãy trở về với em
Người là ánh sáng trong đêm, thắp sáng ngàn ước mơ trong lòng em
Sao vội đi mãi, vụt tắt bao yêu thương
Dòng lệ cứ mãi tuôn rơi, chợt nhìn xa xăm một hình bóng
Có phải là anh đã đến đây bên em
Người có hay chăng em vẫn mơ, mơ giấc mơ giữa chốn thiêng đường
Người cầm tay em, nói với em ngàn lời ấm êm
Dù bao giông tố, vẫn chở che tình mình mãi đi đến cuối con đường
Những giấc mộng, giờ vẫn chỉ là mơ
LỜI 2
Người là ánh sáng trong đêm, thắp sáng ngàn ước mơ trong lòng em
Sao vội đi mãi, vụt tắt bao yêu thương
Dòng lệ cứ mãi tuôn rơi, chợt nhìn xa xăm một hình bóng
Có phải là anh đã đến đây bên em
Người có hay chăng em vẫn mơ, mơ giấc mơ giữa chốn thiêng đường
Người cầm tay em, nói với em ngàn lời ấm êm
Dù bao giông tố, vẫn chở che tình mình mãi đi đến cuối con đường
Những giấc mộng, giờ vẫn chỉ là mơ
Ngồi đếm sao rơi, mong nhớ anh hoen khóe mi nước mắt tuôn trào
Ngập ngùi thương tiếc những tháng năm mình còn có nhau
Gạt đi nước mắt, cố đắng cay để anh bước đi sẽ mau quay lại
Đôi chúng mình sẽ mãi luôn gần bên
Ngày tháng êm đềm khi có anh, nay tiếng yêu bỗng dưng xa mờ
Giờ anh nơi đâu có biết chăng lòng này vẫn trông
Người đành quên, mất những câu nói
Yêu em đến khi ánh trăng phai tàn
Trăng vẫn còn giờ anh phương trời nao.