Ôi! Tái tê
Bước chân đi về một con đê
Tháng năm trôi hoài dài lê thê
Ôi!Cao quý thay!
Trái tim hiền hòa bao la, vẫn luôn ấm nồng người quê ta
Gian khó chẳng nhòa!
Nơi ấy miền quê căn lều tựa ven đê
Ta nghe thân thương trong từng đêm khắc khoải
Lũy tre rì rào thì thầm câu nhớ mong
Gió lên sáo diều dặt dìu trên bến sông
Ai lên đô thành ngọt bùi có nhớ không?
Cây đa, sân đình một mình vẫn đứng trông!
Cây đa, sân đình một mình vẫn đứng trông!