云飘飘
飘涌起几许心盼望
望故乡转气象
Nhìn áng mây nhẹ trôi
mà lòng tôi trào dâng bao mong ước
mong sao bao hình ảnh quê nhà sẽ đổi mới
情深深
就算一生经恶风恶浪
但永不轻清一番雨霜
Tình cảm sâu đậm
Dù cuộc sống sẽ có lúc nghèo khó chăng nữa
nhưng tình kia mãi không phai màu theo sương gió
树更高山更青
这份情无限长
一片乐土记心上
Cây có cao, núi có xanh hơn
Có dài vô tận thì cũng như mảnh tình riêng này
Một mảnh thiên đường đã đã ghi khắc trong tim
路更弯海更深
故地浓情都一样
月光清晖把这深霄照亮
Đường càng quanh co, biển càng xanh thẳm
thì thâm tình ta dành cho chốn cũ
tựa như ánh trăng thanh soi sáng tối đêm này...
河弯弯
弯卷起几许心寄望
望你心不变样
Nhìn con nước uốn quanh
mà muốn gửi bao ước vọng trong lòng theo dòng nước
Ước mong sao trái tim người không thay đổi
人依依
面对不休的瞬息跌荡
但爱不轻清一番雪霜
Một người sống vẫn sống
vẫn không ngừng đối mặt với những bước thăng trầm của thời gian
Nhưng tình yêu kia mãi không phai màu theo sương gió
梦再醒心再伤
这份情从未凉
欢笑泪影烙心上
Mộng lại tỉnh, lòng lại đau
Vì tình này đến giờ chưa khi nào nguội lạnh
Ta cười mà sao nước mắt in tận đáy lòng
地再广风再响
故地浓情都一样
地中的根与我的心接壤
Dù nơi đất rộng người đông
thì thâm tình ta dành cho chốn cũ
giống như trái tim mình đã gắn chặt với quê hương