Miền trung nhạt nắng chiều cuối đông. Hoa tím bằng lăng trôi cuối dòng. Bên kia xóm nhỏ làng của em. Làng tôi bên đây cách đôi dòng. Cầu xin hạnh phúc đừng vỡ đôi. Bến củ còn thương lắm bên bồi. Yêu em hết cả cuộc đời tôi. Tình em chan chứa môi em cười. Đêm nao em về, bóng trăng nghiêng đổ bờ vai xinh, mắt em chứa cả trời lung linh, ánh sao thắm… đượm ân tình. Đêm nao em về, bước qua lối nhỏ đời xanh xao, có tôi đứng đợi bên thềm nhà, thiết tha một mối duyên đầu.
Nhưng ai đâu ngờ, nước lủ kéo tràn về quê tôi, xác xơ xóm làng buồn em ơi, cuốn trôi tất cả đi… rồi. Em ơi…đâu rồi, để cho tiếng hò buồn chơi vơi, trẻ thơ ngơ ngẩn không một lời, đớn đau tôi mất em rồi. Ngày ấy… tôi xa rời miền trung, Ngày ấy… tôi xa rời quê nghèo, nhưng lòng mang theo một mối duyên đầu, nhưng tình tôi là một mối tình sầu, ngàn đời còn xa cách nhau.Người hởi … nếu có về miền trung, Người hởi …xin cho gửi nổi lòng. Tôi còn lênh đênh đất khách quê người, ai về xin gửi giùm tôi một lời, miền trung còn yêu dấu ởi.