Đung đưa trong gió, bay la đà
Chiếc lá đỏ nhẹ nhàng đáp xuống bờ vai anh
Chỉ khi gần bên nhau, ta mới biết được rằng
Nỗi buồn sẽ tan biến vào không trung.
Dưới ánh trăng vằng vặc
Tiếng sáo xa hòa cùng tiếng trống cung đình Kagura.
Hạnh phúc bình dị người trao
Không ngờ lại đẹp đến dường này.
Hẹn anh hôm nào lại nói chuyện
Được gặp anh là niềm hạnh phúc.
Em nào đâu biết tình này mong manh.
Đung đưa trong gió, bay la đà
Chiếc lá đỏ nhẹ nhàng đáp xuống bờ vai anh
Chỉ khi gần bên nhau, ta mới biết được rằng
Nỗi buồn sẽ tan biến vào không trung.
Bốn mùa lặng lẽ đến mông lung
Ánh lửa bập bùng như mời gọi
Dẫu có tiếp tục lầm lỡ hay do dự
Để rồi tiến bước thì cũng chẳng sao đâu.
Lênh đênh theo dòng đời
Em gửi gắm một điều ước
Nhưng chỉ làm chất chồng thêm
Bao nhiêu là nguyện ước không thành.
Một hồi ức không thể nào quên
Chiếc lá anh đào đỏ thẫm trên vai anh
Mạnh mẽ và phù du, lá chôn vùi một thế giới
Tình yêu này… em nguyện mãi trao người.
Đung đưa trong gió, bay la đà
Lá nhuộm đỏ cả đêm đen.
Em chỉ muốn bên người, trong vòng tay người
Cho đến khi nỗi buồn tan biến vào không trung.