Nhiều đêm em đã mơ về ký ức ngày xưa.
Nhiều đêm em lại thấy những ngày em nổi trôi.
Một quá khứ cay đắng mà em đã rất muốn,
Xóa đi như Vết Bụi Trần.
Rồi em đã gặp anh, người cho em tình yêu,
Một khoảnh khắc hạnh phúc, mà đời đâu như thế.
Rồi em bổng thức giấc và em bổng nhận ra
Với em không có ngày mai.
Lỗi lầm em mang khi xưa giờ quay trở về,
Vùi dập thân em trong những đau đớn ê chề.
Dù rằng em rất muốn giữ lấy những ngày,
Mình được bình yên với nhau mà sao không thể.
Người hãy cho em được yêu, được sống một lần,
Được kề bên anh để thấy tình yêu rất gần.
Và rồi em đã đánh mất hạnh phúc đời mình.
Lỗi lầm em đã trót mang.