l tớ là Thiên Hạ Vô Tranh 54, ất vui được đóng góp sức mọn cho nhà Zing. tớ thích viết lời Việt cho các bài hát nước ngoài, có bài tự viết, có bài căn cứ vào nghĩa gốc mà viết. như bài này chẳng hạn, tớ viết lời này theo lời gốc. Các bạn có thể hát theo nhạc. mong nhận được nhiều góp ý quý báu từ các bạn.
(LẦN 1)
Gươm đao kia vung lên đàn lặng câm..
Nhân duyên muôn yêu thương giữa cuồng phong.
Xa chân tơ vương kia dứt theo ai đến xứ người.
Lụa ngày chia xa in đầy máu như mưa.
Thế giới quỳnh hoa vì ai mà ngả nghiêng?
Tan thương gieo muôn nơi cũng bằng không,
sao đem so chu sa khiến lòng ta yêu hơn thân ta? Buốt đau thêm vết thương này.
Tình yêu trao về người còn đó
mà nay sao gương hồng nhan đã vội đi thật xa?
(Chorus)
Lệ người như mưa rơi xuống,
thầm nghĩ đến bao hân hoan ngày tương phùng.
Cành đào tô thêm sắc thắm
nhuộm đầy máu tươi son cảnh chiến trường.
Định thần gươm đao lịm tiếng,
bão táp im hơi, lầu cao cơn hơi tàn.
Thế gian một kiếp phũ phàng.
Lời thủy chung chỉ là mây tàn.
(lần 2)
Phong lưu vô song mang mệnh đào hoa.
ai đã gieo cho cung kiếp hồng nhan?
Tây lân dung hoa tay cất thanh âm chiếc tỳ bà.
Lòng người đổi thay theo làn gió xuy xuy.
Choáng váng vì hoa nhưng vẫn không thể đối đăng.
Trời kia thương hoa hơn cặp tình nhân.
Trăng soi thiên nhai soi những ngày sau.
Nhân duyên trong phong ba đớn đau sao mối tơ lòng.
Vì người nên ta khuynh đảo thế gian.
Đúng với quẻ kia gieo người trắc truân.
(Chorus)
Hồng trần gieo cơn lạnh giá
người đã bước đi khi ta làm bá vương.
Một thời gian sơn dậy sóng,
vọng tiếng hí vang ngựa binh hùng.
Lạnh lùng ôm mơ mộng lớn
để nắm kiêm gia này, ta cùng với người.
Bước lên lầu cao chín tầng
tự thưởng đêm lưu tinh giáng trần.
(Chorus)
Nhìn ngày xa xưa mà nhớ,
sợ hãi tháng năm kia vẫn im lìm.
Thời giờ trôi đi vội vã
làm dài mấy nhánh xanh trên cành héo khô.
Mộng vàng trăng cao lầu ấy,
người mặt chẳng đổi thay- người ta yêu suốt đời.
Sánh vai cùng ngắm đất trời,
phủi tuyết hoa trên bờ vai người.
(Chorus kết)
Nhìn ngày xa xưa mà nhớ,
sợ hãi tháng năm kia vẫn im lìm.
Thời giờ trôi đi vội vã
làm dài mấy nhánh xanh trên cành héo khô.
Mộng vàng trăng cao lầu ấy,
người mặt chẳng đổi thay- người ta yêu suốt đời.
Sánh vai cùng ngắm đất trời,
phủi tuyết hoa trên bờ vai người.
Mộng vàng trăng cao lầu ấy,
người mặt chẳng đổi thay- người ta yêu suốt đời.
Sánh vai cùng ngắm đất trời,
phủi tuyết hoa trên bờ vai người...