khi màn đêm vội tan bình minh vừa lên mình anh ngồi đây chỉ anh thôi mong chờ em.
sau từng câu người buông lời chia lìa nhau vội quay mặt đi đến nơi đâu như chợt tan biến
khi em vội đi thật mau khi trăng vội tan chỉ còn lại chính mình môt người yêu thầm lặng từng ngày
sau những vết thương.
cô đơn lạnh thêm bờ vai mây che vì sao lẻ loi bỗng nhớ người đêm dài hơn từng giọt lệ buồn như những ánh sao buồn.
nhớ em nhớ em từng đêm.nhớ em,anh nho em nhiều thêm xung quanh chẳng còn ai,chẳng còn ai
để cô đơn lạnh nơi bờ vai người đi nơi nào đi xa mãi người đi nơi nào k quay lai chỉ còn lại nơi đây 1
mình anh và giấc mơ đem buồn.
dù vẫn biết bao ju thương kia vội tan lòng còn ngập tràn trong những nhớ mong ngày tháng ấy em
bên anh bao ju thương giờ còn 1 mình anh chìm đắm trong những giấc mơ vội vàng quá.........