ban mai chiếu qua khe cửa sổ
mặt trời chiếu tây kiều
mây khẽ trôi
nhớ vạt áo năm ấy theo gió bay của ngươi
gỗ khắc thành kim
năm tháng sóng gợn
bảy năm trước đã cất bút
vì kiếp này ta chỉ nguyện múa bút vì ngươi
mưa làm ướt bờ mi
hàng năm vẫn nhìn sao trông về
chỉ sợ bất giác lệ đã tuôn rơi
ta đứng do dự giữa nhân gian
không tìm được thiên đường của ngươi
một lòng cầu bình an
chỉ hận không thể quên
tiết thanh minh lại có mưa rơi
ta ngắt một cành hoa cúc đến bên ngươi
nhẹ nhàng hát khúc ca mà ngươi thích nhất
---
cây đàn nơi xa
u sầu mà kì ảo
thanh thanh hối thúc trời đổ cơn mưa
chậm rãi nói ra tâm sự cho chính mình nghe
ánh trăng chao đảo
pháo hoa trùng trùng
nến hồng hoa
hồng trần như giấc mộng xưa
tỉnh mộng rồi đều thành hư vô
mưa làm ướt bờ mi
hàng năm vẫn nhìn sao trông về
chỉ sợ bất giác lệ đã tuôn rơi
ta đứng do dự giữa nhân gian
không tìm được thiên đường của ngươi
một lòng cầu bình an
chỉ hận không thể quên
tiết thanh minh lại có mưa rơi
ta ngắt một cành hoa cúc đến bên ngươi
nhẹ nhàng hát khúc ca mà ngươi thích nhất
---
ta đứng do dự giữa nhân gian
không tìm được thiên đường của ngươi
một lòng cầu bình an
chỉ hận không thể quên
tiết thanh minh lại có mưa rơi
ta ngắt một cành hoa cúc đến bên ngươi
nhẹ nhàng hát khúc ca mà ngươi thích nhất