Mở mắt và bỗng nhận ra, chỉ có bóng tối và tôi
Trong căn phòng đơn độc nhuộm màu đen trải dài bất tận
Chẳng thể cảm thấy được ai, cũng chẳng nghe được một tiếng vang
Tôi run rẩy chỉ một mình trong bóng tối đang bủa vây
Ngục tối ấy có lộ ra một chiếc lỗ lớn đằng xa
Tôi có thể thấy rằng vĩ đại làm sao, một bánh răng to lớn bị khóa chặt
Bỗng có tiếng nói vọng lên,từ trong không gian tối tăm
Nghe ma quái nhưng cũng thật quen, giọng nói đang nói về tôi:
Này hỡi kẻ tội nghiệt ác đức chất chồng,kể từ những giây phút này ngươi sẽ mãi mãi ở đây
Chẳng thể nào thoát chẳng thế nào lẩn trốn khỏi căn phòng này đâu
Trong khoảnh khắc và hồi ức vỡ ra nhớ đến tất cả mọi chuyện lúc xưa
Quá nhiều những tội lỗi đã nhuốm đen đôi tay và thêm chất chồng ở trên vai
Tôi thấu hiểu nguyên do tôi đang ở đang ở đây
Tôi biết trước đó là cái kết của tôi
Những ngày đẹp đẽ đó sẽ chẳng thể quay về lại bên chúng tôi được
Đôi bàn tay bị khóa kín nhói đau bởi những chiếc còng mang màu đỏ thẫm kia
Đó phải chăng là những giọt máu đã rơi vì phẫn nộ đấu tranh của ai kia ?
Đôi chân tôi đang bị xiềng xích kéo lê, những mắt xích có màu xanh thẳm nối nhau
Đó có phải giọt lệ thấm đẫm nỗi buồn của người nào đã rơi ?
Lulila lulila tôi nghe được một tiếng hát đang vang vọng
Có ai đang khẽ ngân khúc ru êm đềm lọt đến bóng đêm nơi đây
Thời khắc cứ thế dần trôi, đã mấy thế kỉ trải qua ?
Tôi ngước nhìn hỏi vì sao cùng những bánh răng bất động
Bỗng có tiếng nói đáp lại tôi, từ trong không gian tối tăm:
Chỉ có tiếng hát ấy chữa lành được, cứu rỗi linh hồn ngươi
Mãi lắng nghe để hiểu ra, bài hát có ý nghĩa riêng
Trong ca từ gói gọn cả cảm xúc tâm tư của ai
Lời hát ấy nói về tôi, lời ru này gửi đến tôi
Tôi thử thay thế ngôn từ của tôi và hát lên trong màn đêm
Bỗng một tia sáng nhỏ bé chíu sáng đơn độc, từ những vệt nứt tỏa rộng trên bánh răng im lặng kia
Hẳn bài hát(bài hát)là nguyện ước(nguyện ước)là lời nhắn bé nhỏ từ em gửi đến anh
Những động cơ những ròng rọc khẽ quay khiến bánh răng cũ kỹ này nói với tôi:
Dẫu vậy nhưng những tội lỗi của ngươi cũng không dễ dàng rửa trôi xóa tan hết đi đâu
Bất chấp cả câu nói giống như nước trôi
Bất chấp cả ngôn từ ác ý xấu xa
Chúng tôi vẫn luôn luôn ca vang để biến những ngôn từ thành khúc ca
Chiếc còng đỏ vỡ tan trên tay, nói với tôi từ bây giờ rồi sẽ khác đi:
Kể từ đây ngươi sẽ tái sinh thêm một lần nữa quá khứ đã trôi qua
Hai chân tôi những sợi xiềng xanh đứt ra, nói tôi hay mọi chuyện giờ sẽ đổi thay:
Hôm nay sẽ là một ngày chỉ của riêng mi - ngày sinh của mi
Cả căn phòng dường như cứ quay quay tròn mọi thứ trắng xóa bất tận
Rất nhanh thôi anh sẽ đến bên
Rồi ta sẽ lại hội ngộ