khi anh nắm thật chặt lấy tay em
dặn dò em hãy bảo trọng nhé
khi anh đắm đuối nhìn vào mắt em
rồi bảo em đừng tiễn anh nữa
khi anh bước lên chuyến tàu ly biệt ấy
em đã không ngừng vẫy gôi anh
nhìn theo chuyến tàu dần khuất xa
trái tim em cứ rối bời loạn nhip
ngàn vạn lời em vẫn chưa kịp nói
nước mắt em đã sớm tràn trên khóe mi
từ đây em đã quen với sân ấy
biết bao lần cứ ở đó ngẩn ngơ ngóng chờ
màn kịch ly biệt ấy cứ mãi tái diễn
anh đã mấy lần rời bỏ tay em
có khi nào chuyến tàu sẽ đem anh quay lại
em nơi đây ngẩn ngơ đọi mong
bất kể là anh đang ở nơi đâu
xin hãy vì em mà bảo trọng nhé !