Hãy giữ cho anh chút gì rất Huế
Cứ thẹn thùng e lệ lúc bên anh
Trên những con đường rợp kín tán cây xanh
Còn ngại lắm ai quen nhìn thấy!
Giữ lại cho anh Huế ngày hè ấy
Ngón tay dài đan xõa tóc bay bay
Chung quanh chúng mình ngan ngát hương say
Làm thức giấc hàng bằng lăng ngái ngủ
Vài cơn mưa chắc Huế đã vào thu
Lá vàng rơi rơi Huế càng buồn vời vợi
Khi nhớ đến chỗ anh từng đứng đợi
Chắc hẳn là hạnh phúc ở đôi nơi
Càng xa xôi càng thương Huế mình ơi!
Bao lâu rồi chưa tìm ra bến đợi
Vội vàng quá gặp em chưa kịp hỏi
Nửa đời rồi còn mơ một kiếp xa xôi ...