Một chút nắng một chút gió
Có khi nào trời không buông nắng ,
hay nắng rồi mà lòng người tối đen
Thời gian trôi qua mau ,sắp qua hết đời người mà sao không thấy nắng trong con tim tôi .
Để xóa đi bao nỗi buồn
Có bao giờ trời không chút gió , hay gió rồi mà lòng người đứng yên
Đời bão tố bao năm ,nay luyến tiếc trong lòng
Tình yêu như sương khói tan trong cơn gió nào,
Để rồi lại ngồi đây ,đơn côi.
Này hỡi nắng ,hỡi nắng ,hãy ban cho tôi một chút ấm áp trong con tim lạnh
Ngàn đời sau còn lại sẽ vui trong cõi tim
Này hỡi gió ,hỡi gió, hãy ban cho tôi phút giây xôn xao trong con tim anh
Đời mai sau phần nào bên tôi một tình yêu