Thời thơ ấu em có đc dạy đâu
Bỏ mặt em ba mẹ xuốt ngày chỉ lo cải nhau
Mối tình đầu tiên nhớ lại chỉ toàn là nỏi đau
Em bỏ học,học thì đc cái gì cho mai sau
Em mơ đc làm ca sỉ em thích đc chạy show
Thích hút thuốc lá thích uống rượu nhưng em ko quậy đâu
Thích cán thuốc lác thích đi club nhưng em không (bay) đâu
Men đời em chưa đc ním thì em chưa say đâu
Bắt đắc dĩ em như Kiều trong chuyện của Nguyễn Du
Như đợi trong The Down for Nah nhưng vẫn chưa đủ
Chừng nào còn bất công thì câu chuyện còn đc viết
Như dòng sông chảy ra biển như lyric chảy và viết
Hạnh phúc gia đình là 1 điều em chưa biết
Một mái ấm nhỏ 1 con diều trời xanh biếc
Nhìn những điều đã qua vào buổi chiều em có tiếc
Nước mắt lăn trên gò má rơi vào hư vô tan như tuyết
....................................
Khi thành phố vừa lên đèn
Em lại lê ra những chổ đứng thường ngày như 1 thối quen
Lao mình vào những khách sạn tự biến mình thành món hàng
Ra về cầm tiền trong tay nhưng chưa 1 lần em đc thanh thản
Đôi chân cứ chạy rồi lại dừng,dừng rồi lại chạy
Tìm hoài 1 chổ nương tựa cho đôi vai gày nhưng sao vẫn không thấy
Hoàn cảnh cứ đưa rồi lại đẩy ai muốn đẩy thì em đưa
Tất cả chỉ vì chén cơm 3 bửa em ko có quyền chọn lựa
Đôi khi em muốn mình có đôi cánh tự do
Thả mình theo gió tung bay khấp trời tìm vế chốn ko âu lo
Hy vọng sẽ có ai đó giúp em làm lại cuộc đời
Gạt bỏ quán khứ đâu thương trở thành 1 con người mới
Nhưng càng mong càng chờ càng thấy ước mơ xa vời
Hy vọng mong manh ko thấy chỉ thấy xác hoa ngày càng tả tơi
Nên đành kép mình 1 gốc quên đi đời mệt nhọc
Ẩn mặt trong khối sương sớm vì sợ bình minh lại thấy mình bật khóc
Có gì sai sót mong các bạn bõ qua cho.. thân KDT