回 忆 像 个 说 书 的 人
hui yi xiang ge shuo shu de ren
用 充 满 乡 音 的 口 吻
yong chong man xiang yin de kou wen
跳 过 水 坑 绕 过 小 村
tiao guo shui keng rao guo xiao cun
等 相 遇 的 缘 分
deng xiang yu de yuan fen
你 用 泥 巴 捏 一 座 城
ni yong ni ba nie yi zuo cheng
说 将 来 要 娶 我 进 门
shuo jiang lai yao qu wo jin men
转 多 少 身 过 几 次 门 虚 掷 青 春#
zhuan duo shao shen guo ji ci men xu zhi qing chun
小 小 的 誓 言 还 不 稳
xiao xiao de shi yan huan bu wen
小 小 的 泪 水 还 在 撑
xiao xiao de lei shui hai zai cheng
稚 嫩 的 唇 在 说 离 分
zhi nen de chun zai shuo li fen
*我 的 心 里 从 此 住 了 一 个 人
wo de xin li cong ci zhu le yi ge ren
曾 经 模 样 小 小 的 我 们
ceng jing mo yang xiao xiao de wo men
那 年 你 搬 小 小 的 板 凳
na nian ni ban xiao xiao de ban deng
为 戏 入 迷 我 也 一 路 跟
wei xi ru mi wo ye yi lu gen
我 在 找 那 个 故 事 里 的 人
wo zai zhao na ge gu shi li de ren
你 是 不 能 缺 少 的 部 份
ni shi bu neng que shao de bu fen
你 在 树 下 小 小 的 打 盹
ni zai shu xia xiao xiao de da dun
小 小 的 我 傻 傻 等*
xiao xiao de wo sha sha deng
重 复#
zhong fu
小 小 的 感 动 雨 纷 纷
xiao xiao de gan dong yu fen fen
小 小 的 别 扭 惹 人 疼
xiao xiao de bie niu re ren teng
小 小 的 人 还 不 会 吻
xiao xiao de ren huan bu hui wen
重 复*
zhong fu
我 的 心 里 从 此 住 了 一 个 人
wo de xin li cong ci zhu le yi ge ren
曾 经 模 样 小 小 的 我 们
ceng jing mo yang xiao xiao de wo men
当 初 学 人 说 爱 念 剧 本
dang chu xue ren shuo ai nian ju ben
缺 牙 的 你 发 音 却 不 准
que ya de ni fa yin que bu zhun
我 在 找 那 个 故 事 里 的 人
wo zai zhao na ge gu shi li de ren
你 是 不 能 缺 少 的 部 份
ni shi bu neng que shao de bu fen
小 小 的 手 牵 小 小 的 人
xiao xiao de shou qian xiao xiao de ren
守 著 小 小 的 永 恒
shou zhu xiao xiao de yong heng
~ // ~ // ~
Một lời hứa nho nhỏ vẫn còn chưa chắc chắn,
Một giọt nước mắt nhỏ bé vẫn cứ tuôn rơi,
Từ lúc ấy, trong tim tôi đã hiện diện một bóng người.
Hai đứa trong vóc dáng nho nhỏ,
Lúc anh ôm chiếc ghế nhỏ chạy đi,
Vì mê chơi nên tôi cũng tíu tít chạy theo anh.
Tôi đang tìm kiếm cái người ngày xưa của câu chuyện trên.
Anh là một phần không thể nào thiếu được.
Khi anh đang nằm ngủ dưới gốc cây,
Cô bé nho nhỏ như tôi cứ ngốc nghếch mà chờ đợi.
Một tí cảm động, mưa vẫn cứ rơi,
Một tí khó khăn sẽ làm cho người ta đau khổ,
Một con người nhỏ bé vẫn chưa một lần hôn ai.
Từ lúc ấy, trong tim tôi đã hiện diện một bóng người.
Hai đứa trong vóc dáng nho nhỏ,
Khi mới học chữ cũng tập tành nói yêu như trong phim ảnh,
Thằng nhóc sún răng như anh lúc đó phát âm còn chưa chuẩn nữa kìa.
Tôi đang tìm kiếm cái người ngày xưa của câu chuyện trên.
Anh là một phần không thể nào thiếu được.
Đôi tay nho nhỏ níu kéo một con người nhỏ bé,
Để bảo vệ lấy một sự vĩnh hằng rất nhỏ nhoi…