Lời kinh nhẹ mênh mang
Từng câu là Kim Cang
Lăn tăn hết nỗi đau vô vàn
Trời mây là thênh thang
Hồi chuông chùa vang vang
Rừng bao kín lang thang ngút ngàn
Người đi tìm tâm không
Tình thương thật mênh mông
Nguyện đâu khàp chúng sinh mười phương
Rồi như làn mây cao
Hòa vui cùng trăng sao
Người theo bóng nắng bay qua đồi
Dấu chân cuối trời
Để cho biển sóng xua ra trùng khơi
Nắng mai chói ngời
Mùa xuân ngàn đóa hoa khoe sắc tươi
Thoáng trong tiếng cười
Đôi tay dâng đời muôn nghìn nỗi vui
Rối như cơn gió cuốn bay về xa
Bóng chim vụt qua
Nước in lời ca
Trong đêm nghe tiếng kinh thiêng
Bên thềm, hàng cây bóng nghiêng
Chung nhau, mơ ước bao la
Nghìn sau, nỗi đau nhạt nhòa
Con tim dâng khắp nơi nơi
Đi tìm, tình thương không vơi
Như mây, như khói phôi pha
Tâm này, tan giữa trời xa...
Lời kinh nhẹ mênh mang
Từng câu là Kim Cang
Vừa gieo xuống trái tim vô vàn
Bừng lên niềm tin yêu
Người cho người bao nhiêu
Lòng không vẩn vương như khói chiều
Dường đi còn xa xôi
Làn mây nào êm trôi
Đẹp như ánh trăng lên trời soi
Đời vô thường qua mau
Dồng luân hồi quên nhau
Tình xa vắng có chi u sầu
Dấu chân cuối trời
Để cho biển sóng xua ra trùng khơi
Nắng mai chói ngời
Mùa xuân ngàn đóa hoa khoe sắc tươi
Thoáng trong tiếng cười
Đôi tay dâng đời muôn nghìn nỗi vui
Rối như cơn gió cuốn bay về xa
Bóng chim vụt qua
Nước in lời ca
Trong đêm nghe tiếng kinh thiêng
Bên thềm, hàng cây bóng nghiêng
Chung nhau, mơ ước bao la
Nghìn sau, nỗi đau nhạt nhòa
Con tim dâng khắp nơi nơi
Đi tìm, tình thương không vơi
Như mây, như khói phôi pha
Tâm này, tan giữa trời xa...