Chiều Bắc Yên
Chiều mờ dần, xương trắng bay, đường gập gềnh trên núi cao, nắng chiều vương nhẹ trên đỉnh núi, tiếng khèn ai reo rắc bâng khuâng, Bắc Yên ơi, núi biếc chìm trong xương chiều. Đây Bắc Yên những bản cao, có đường lên chồn chân võ ngựa, đây Bắc Yên Sông Đà mới, núi rừng ơi điện sáng như sao, Bắc Yên ơi, say đắm tình người yên quá. Ơi em gái bản xa em mặc váy hoa em xuống chợ về, ngọt tiếng đàn môi reo rắc bâng khuâng, gọi ai thế ơi em, để lòng anh bâng khuâng trong chiều.
Đây Bắc Yên những bản cao, có đường lên chồn chân võ ngựa, đây Bắc Yên Sông Đà mới, núi rừng ơi điện sáng như sao, Bắc Yên ơi, say đắm tình người yên quá. Ơi em gái bản xa em mặc váy hoa em xuống chợ về, ngọt tiếng đàn môi reo rắc bâng khuâng, gọi ai thế ơi em, để lòng anh bâng khuâng, để lòng anh bâng khuâng mãi chiều Bắc Yên.