匿名的好友 (Người bạn giấu tên)
獨送昏暗莫離的 風 回憶裡被愛那股激動 天色好紅
Dú sòng hūn àn mò lí de fēng húi yì bèi ài nà gŭ jī dòng tiān sè hăo hóng
溫柔好濃在胸口浮現 你的面容
Wén róu hăo nóng zài xiōng kǒu fú xiàn nĭ de miàn róng
一起活在這城市迷宮 提起你名字心還跳動 卻沒重逢
Yī qĭ huó zài zhè chéng shì mí gōng tí qĭ nĭ míngzì xīn hái tiào dòng
卻 没重逢
Qué méi chóng féng
只留下碰卻又不敢碰 的那種激動
Zhĭ líu xià pèng qué yòu bù gǎn pèng dì nà zhǒng jī dòng
也許我們當時年紀 真的太小
Yĕ xŭ wǒmen dāng shí nián jì zhēn de tài xiăo
從那懵懵懂懂走進各 自天空
Cóng nà méng mĕng dǒng dǒng zǒ jìn gè zì tiān kōng
該怎麼說讓彼此選擇 但思念還轉動
Gāi zĕn me shuō ràng bĭ cĭ xuăn zé dàn sī niàn hái zhuăn dòng
不能握的手 從此匿名的朋友
Bù néng wò de shǒu cóng cĭ nì míng de péng yǒu
其實我的執著 依然執著
qí shí wǒ de zhí zhuó yī rán zhí zhuó
與你無關淚自行吸收
yŭ nĭ wú guān lèi zì xíng xī shōu
不能握的手 卻比親人更親厚
Bù néng wò de shǒu què bĭ qīn rén gèng qīn hòu
當所有如果 都沒有如果
Dāng suǒ yǒu rú guǒ dōu méi yǒu rú guǒ
只有失去的溫柔 最溫柔
Zhĭ yǒu shī qù de wēnróu zùi wēnróu
再又一次美夢落空回憶 被愛那股激動天色好紅
Zài yòu yī cì mĕi mèng luò kōng húi yì lĭ bèi ài nà gŭ jī dòng
溫柔好濃在胸口浮現你的面容
Tiān sè hăo hóng, wén róu hăo nóng, zài xiōng kǒu fú xiàn nĭ de miàn róng
也許我们當時年紀真的太小
Yĕ xŭ wǒmen dāng shí nián jì zhēn de tài xiăo
從那懵���懂懂走進各自天空
Cóng nà méng mĕng dǒng dǒng zǒ jìn gè zì tiān kōng
那是什麼���彼此選擇 又不僅是尊重
Nà shì shénme ràng bĭ cĭ xuǎn zé yòu bù jĭn shì zūn zhòng
不能握的手 從此匿名的朋友
Bù néng wò de shǒu cóng cĭ nì míng de péng yǒu
其實我的執著 依然執著
qí shí wǒ de zhí zhuó yī rán zhí zhuó
與你無關淚自行吸收
yŭ nĭ wú guān lèi zì xíng xī shōu
不能握的手 卻比親人更親厚
Bù néng wò de shǒu què bĭ qīn rén gèng qīn hòu
當所有如果 都沒有如果
Dāng suǒ yǒu rú guǒ dōu méi yǒu rú guǒ
只有失去的溫柔最 溫柔
Zhĭ yǒu shī qù de wēnróu zùi wēnróu
不能握的手 從此匿名的朋友
Bù néng wò de shǒu cóng cĭ nì míng de péng yǒu
其實我的執著 依然執著
qí shí wǒ de zhí zhuó yī rán zhí zhuó
卻決心和你不再聯絡
què jué xīn hé nĭ bù zài lián luò
不能握的手 卻比愛人更长久
Bù néng wò de shǒu qué bĭ ài rén gèng cháng jiŭ
當所有如果都 沒有如果
Dāng suǒ yǒu rú guǒ dōu méi yǒu rú guǒ
只有失去的擁有… 最永久
zhĭ yǒu shī qù de yǒng yǒu… zùi yǒng jiŭ
Lời Việt:
Cây cối xen lẫn vào làn gió hoa nhài
Mối tình mãnh liệt trong hồi ức
Bầu trời thật đỏ tràn đầy sự ấm áp
Gương mặt anh tràn ngập trong trái tim em
Sống bên nhau trong thành phố mê cung này
Trái tim em vẫn rung động khi nhắc tới tên anh
Nhưng lại không thể gặp được nhau
Chỉ còn sự rung động khi mong muốn gặp gỡ mà lại ko dám gặp
Có lẽ khi ấy chúng ta còn quá nhỏ
Cứ ngây ngô mà bước đi theo bầu trời riêng của mỗi người
Nên nói thế nào để chúng ta có thể chọn lựa
Nhưng nỗi nhớ ấy vẫn chuyển động
Bàn tay ko thể nắm lấy
Rồi trở thành người bạn nặc danh
Thật ra sự cố chấp của em, cứ mãi cố chấp
Giọt nước mắt ấy cứ rơi dù đâu còn gì với anh
Bàn tay ko thể nắm lấy
Nhưng còn sâu sắc hơn cả người thân
Khi tất cả những chữ “Nếu” đều ko còn là “Nếu”
Thì chỉ có sự ấm áp đã mất đi mới là sự ấm áp nhất.
Khi lại lần nữa bỏ lỡ một giấc mơ đẹp
Một mối tình mãnh liệt trong hồi ức
Bầu trời đỏ tràn đầy sự ấm áp
Gương mặt anh tràn ngập trong trái tim em
Có lẽ vì khi ấy chúng ta còn quá nhỏ
Cứ ngây ngô mà bước đi theo bầu trời riêng của mỗi người
Đó là gì mà khiến chúng ta phải lựa chọn
Đó đâu phải là sự tôn trọng
Bàn tay ko thể nắm lấy
Rồi trở thành người bạn nặc danh
Thật ra sự cố chấp của em, cứ mãi cố chấp
Đã quyết tâm ko liên lạc với anh
Bàn tay ko thể nắm lấy
Nhưng lại dài lâu hơn cả người bạn đời
Khi tất cả những chữ “Nếu” đều ko còn là “Nếu”
Chỉ có những thứ đã mất đi mới là vĩnh viễn.